Chuẩn Bị Cho Hôn Nhân: Trợ Giúp Cho Các Cặp Đôi Cơ Đốc/Mục tiêu tối hậu: Hôn Nhân Sống Cho Sự Vinh Quang Của Đức Chúa Trời

Từ Gospel Translations Vietnamese

Related resources
More By John Piper
Author Index
More About Marriage
Topic Index
About this resource
English: Preparing for Marriage: Help for Christian Couples/The Surpassing Goal: Marriage Lived for the Glory of God

© Desiring God

Share this
Our Mission
This resource is published by Gospel Translations, an online ministry that exists to make gospel-centered books and articles available for free in every nation and language.

Learn more (English).
How You Can Help
If you speak English well, you can volunteer with us as a translator.

Learn more (English).

Chủ đề của tôi trong chương này là "Hôn nhân sống cho sự vinh quang của Đức Chúa Trời." Từ then chốt trong chủ đề đó là "cho." "Hôn nhân sống cho sự vinh quang của Đức Chúa Trời." Chủ đề không phải là: "Sự vinh quang của Đức Chúa Trời dành cho đời sống hôn nhân." Và cũng không phải: "Hôn nhân sống bởi sự vinh quang của Đức Chúa Trời", nhưng là: "Hôn nhân sống cho sự vinh quang của Đức Chúa Trời."

Từ ngữ bé nhỏ "cho" mang nghĩa: có một thứ tự trong sự ưu tiên. Có một thứ tự trong tính tột cùng. Và sự thứ tự thì rõ ràng: Đức Chúa Trời là sự tối cao, còn hôn nhân thì không. Đức Chúa Trời là một Thực Tế quan trọng nhất; hôn nhân ít quan trọng hơn, rất ít quan trọng hơn, vô cùng ít quan trọng hơn.

Hôn nhân hiện hữu để tôn cao lẽ thật, giá trị, vẻ đẹp và sự vĩ đại của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời không hiện diện để tôn cao hôn nhân. Trước khi thứ tự này sống động và có giá trị - trước khi nó được nhìn thấy và được nếm trải - hôn nhân sẽ không được kinh nghiệm như một sự khải thị cho vinh quang của Đức Chúa Trời, nhưng nó giống như một đối thủ cạnh tranh cho sự vinh quang của Ngài.

Tôi lấy chủ đề: "Hôn nhân sống cho sự vinh quang của Đức Chúa Trời" để làm câu trả lời cho câu hỏi: Tại sao cần hôn nhân? Tại sao có hôn nhân? Tại sao hôn nhân hiện hữu? Tại sao chúng ta sống trong hôn nhân?

Điều này có nghĩa chủ đề của tôi là một phần của một câu hỏi lớn hơn: Tại sao mọi thứ đều hiện hữu? Tại sao bạn hiện hữu? Tại sao giới tính hiện hữu? Tại sao trái đất, mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao tồn tại? Tại sao động vật, thực vật, đại dương, núi non, các nguyên tử và các thiên hà tồn tại?

Câu trả lời cho tất cả các câu hỏi này bao gồm cả câu hỏi về hôn nhân là: Tất cả chúng hiện hữu để nhắm đến và dành cho sự vinh quang của Đức Chúa Trời. Đó là, chúng tồn tại để tôn cao lẽ thật, giá trị, vẻ đẹp và sự vĩ đại của Đức Chúa Trời Không phải như cách khuếch đại của kính hiển vi, nhưng giống với cách khuếch đại của kính thiên văn.

Kính hiển vi khuếch đại bằng cách làm cho những vật bé nhỏ được trông thấy lớn hơn như vốn có. Kính thiên văn khuếch đại bằng cách làm cho những vật lớn phi thường được trông thấy thật như chúng vốn có. Kính hiển vi chuyển diện mạo kích cỡ ra khỏi thực tế. Kính thiên văn chuyển diện mạo kích cỡ hướng vào thực tế.

Khi tôi nói rằng mọi thứ hiện hữu để tôn cao lẽ thật, giá trị, vẻ đẹp và sự vĩ đại của Đức Chúa Trời, tôi có ý nói rằng tất cả mọi thứ - và đặc biệt trong hôn nhân - tồn tại để chuyển diện mạo của Đức Chúa Trời trong tâm trí con người hướng về sự Thực Tế.

Đức Chúa Trời vĩ đại phi thường, giá trị vô hạn và sự đẹp đẽ vượt trội. “CHÚA là vĩ đại và rất đáng ca ngợi; Sự vĩ đại của Ngài vượt quá sự hiểu biết của con người.” (Thi Thiên 145:3, Bản Dịch Mới). Mọi thứ hiện hữu mang ý nghĩa tôn cao Thực Tế đó. Đức Chúa Trời kêu gọi qua tiên tri Ê-sai (43:6-7, Bản Dịch Mới): "Hãy đem các con trai Ta từ phương xa về, hãy đem các con gái Ta về từ tận cùng quả đất. Tức là tất cả những người được gọi bằng danh Ta, những người Ta đã sáng tạo, đã dựng nên, phải Ta đã làm ra vì vinh quang Ta.” (thêm phần nhấn mạnh). Chúng ta được tạo dựng để bày tỏ vinh quang của Đức Chúa Trời. Phao-lô kết luận mười một đoạn đầu tiên trong bức thư lớn của ông gửi cho người Rô-ma với sự tôn cao Đức Chúa Trời như sự khởi đầu và kết thúc của muôn vật: "Vì mọi sự đều từ Chúa, bởi Chúa và hướng về Chúa. Vinh quang quy về Ngài đời đời vô cùng!. A-men.” (11:36, Bản Dịch Mới, thêm phần nhấn mạnh). Ông còn làm cho rõ hơn trong Cô-lô-se 1:16, ông nói: "Vì mọi sự vật trên trời hay dưới đất..., đều được sáng tạo trong Ngài, ... tất cả đều được dựng nên bởi Ngài và cho Ngài" (thêm phần nhấn mạnh)

Và thật bất hạnh nếu chúng ta nghĩ rằng "cho Ngài" có nghĩa là "cho nhu cầu của Ngài", hoặc "cho lợi ích của Ngài", hoặc "cho sự phát triển của Ngài". Phao-lô làm cho nghĩa dễ hiểu trong Công Vụ Các Sứ Đồ 17:25 rằng: Đức Chúa Trời không cần "tay người phục dịch như thể Ngài cần điều gì, chính Ngài ban sự sống, hơi thở và mọi vật cho mọi người" (Bản Dịch Mới) Không như sự lầm tưởng, thuật ngữ "vì vinh quang Ngài" và "cho Ngài" có nghĩa: "cho sự tỏ bày vinh quang Ngài", hoặc "cho sự biểu lộ vinh quang Ngài", hay là "cho sự tôn cao vinh quang Ngài"

Chúng ta cần thấu hiểu điều này, Đức Chúa Trời vốn có từ trước, và chỉ có Đức Chúa Trời. Vũ trụ là tạo vật của Ngài. Nó không đồng vĩnh hằng với Ngài. Nó không phải là Đức Chúa Trời. "Ngay từ ban đầu đã có Ngôi Lời. Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời... Tất cả đều được Ngài sáng tạo” (Giăng 1:1, 3, Bản Dịch Mới). Tất cả. Mọi vật đó không phải là chúa mà Đức Chúa Trời đã làm ra. Cho nên ngay từ trước, chỉ có Đức Chúa Trời.

Chính vì vậy Đức Chúa Trời là một Thực Thể tuyệt đối. Chúng ta thì không. Vũ trụ thì không. Hôn nhân thì không. Chúng ta phát xuất từ Ngài. Vũ trụ là sự quan trọng thứ nhì, không phải là ưu tiên. Loài người không phải là một thực thể tối thượng, cũng không phải là một nguyên lý tối cao, cũng không phải là cây thước đo điều gì tốt, điều gì thật hay điều gì đẹp. Đức Chúa Trời là mọi sự. Đức Chúa Trời là Đấng Hiện Hữu toàn hảo tột cùng. Mọi sự khác đều đến từ Ngài, qua Ngài và cho Ngài.

Đó là điểm khởi đầu cho sự thông hiểu về hôn nhân. Nếu chúng ta hiểu sai, mọi thứ đều trục trặc. Và nếu chúng ta hiểu đúng, thật đúng trong trí và lòng của mình thì qua đó, hôn nhân sẽ được biến đổi. Hôn nhân sẽ trở nên như nó vốn có khi được Đức Chúa Trời tạo dựng - một sự trưng bày lẽ thật, giá trị vẻ đẹp và sự vĩ đại của Đức Chúa Trời.

Điều này dẫn đến một kết luận rất đơn giản, thật đơn giản mà cũng thật sâu sắc. Nếu chúng ta muốn thấy hôn nhân có chỗ đứng trong thế gian và trong Hội thánh như nó đáng phải có, nếu chúng ta muốn hôn nhân đem lại vinh quang cho lẽ thật, giá trị, vẻ đẹp và sự vĩ đại của Đức Chúa Trời, chúng ta phải dạy dỗ, giảng giải ít hơn về hôn nhân và nhiều hơn về Đức Chúa Trời.

Hầu hết các bạn trẻ ngày nay không đem vào trong sự hẹn hò và hôn nhân của mình một tầm nhìn rộng lớn về Đức Chúa Trời - Ngài là ai, Ngài như thế nào, Ngài hành động ra sao. Trong thế gian hầu như không có tầm nhìn nào về Đức Chúa Trời. Thậm chí Ngài còn không có trong danh sách được mời. Ngài đã bị bỏ qua một cách đơn giản lạ thường. Và trong Hội thánh, hình ảnh về Đức Chúa Trời mà các đôi bạn trẻ đem vào trong mối quan hệ của họ rất nhỏ bé thay vì rộng lớn, rất ngoại lệ thay vì trọng tâm, rất mập mờ thay vì rõ ràng, rất bất năng thay vì toàn năng và rất tẻ nhạt thay vì thu hút. Thế rồi khi họ kết hôn, ý nghĩ về đời sống hôn nhân dành cho vinh quang của Đức Chúa Trời thành ra vô nghĩa và vô vị.

Sự "vinh quang của Đức Chúa Trời" có ý nghĩa gì đối với người vợ hoặc chồng trẻ, những người hầu như không dành thời gian và tâm trí để nhận biết sự vinh quang của Đức Chúa Trời hoặc sự vinh quang của Chúa Giê-xu Christ, Con Thiên Thượng của Ngài…

Làm thế nào người ta có thể sống cuộc đời mình để rồi hôn nhân của họ bày tỏ ra được lẽ thật, giá trị, vẻ đẹp và sự vĩ đại về sự vinh quang này nếu như họ không dành hầu hết sức lực hoặc thời gian để hiểu biết và trân quý sự vinh quang đó?

Có lẽ bạn sẽ thấy tại sao qua hơn ba mươi năm trong chức vụ, tôi đi đến chỗ nhận thấy được sứ mạng của đời sống tôi và sứ mạng của Hội thánh chúng tôi theo một cách đơn giản, cụ thể là: Tôi hiện hữu - chúng tôi hiện hữu - là để truyền rao ra một khát vọng cho quyền tối cao của Chúa trên tất cả mọi sự, và cho sự vui mừng của muôn dân. Đó là một lượng giá về điều chúng tôi cần. Chừng nào có được một khát vọng về quyền tối cao và sự vinh quang của Đức Chúa Trời trong tấm lòng của người đã kết hôn, thì hôn nhân mới có thể sống cho vinh quang của Ngài.

Và sẽ không có một khát vọng về quyền tối cao và sự vinh quang Ngài trong lòng người đã kết hôn nếu không học biết chính mình Chúa trong vinh quang đầy dẫy của Ngài. Và Ngài sẽ không được biết đến trong sự vinh quang đầy dẫy trừ khi các mục sư và giáo viên nói về Ngài cách bền bỉ, liên tục, sâu nhiệm, theo kinh thánh, trung tín, rõ ràng, triệt để và nhiệt huyết. Hôn nhân sống cho sự vinh quang của Đức Chúa Trời sẽ là bông trái của Hội thánh dầm thấm trong vinh quang Ngài.

Vì vậy, tôi xin nói lại: nếu chúng ta muốn cuộc hôn nhân làm vinh quang lẽ thật, giá trị, vẻ đẹp và sự vĩ đại của Đức Chúa Trời, chúng ta phải giảng và dạy ít hơn về hôn nhân và nhiều hơn về Đức Chúa Trời. Không phải là chúng ta đã giảng quá nhiều về hôn nhân, nhưng chúng ta đã giảng quá ít về Đức Chúa Trời. Đơn giản, Đức Chúa Trời không phải là trung tâm điểm cao quý trong đời sống của hầu hết con người chúng ta. Ngài không phải là mặt trời mà xung quanh nó, mọi hành tinh trong đời sống thường nhật của chúng ta được vận hành theo đường quỹ đạo và trong đó, Đức Chúa Trời ở vị trí thích hợp đã định. Ngài giống như mặt trăng hơn, có khi tròn có khi khuyết, bạn có thể trải qua nhiều đêm và không bao giờ nghĩ đến Ngài.

Đối với hầu hết chúng ta, Chúa ở ngoài lề và cả trăm điều tốt chiếm lấy vị trí của Ngài. Nghĩ đến vấn đề hôn nhân có thể sống cho vinh quang Ngài bằng việc dạy dỗ về tính năng động trong các mối quan hệ, vinh quang của Đức Chúa Trời một khi thật sự ở hàng ngoại lệ, thì giống như việc mong đợi ca ngợi các vì sao bằng mắt trần của con người, chăm chú lên bầu trời đêm mà không có kính viễn vọng đem theo bao giờ.

Vì vậy, biết Chúa, yêu quý Ngài và xem giá trị vinh quang Ngài ở trên hết mọi sự, trên cả người bạn đời của bạn, là chìa khóa để sống đời sống hôn nhân đem lại vinh quang cho Đức Chúa Trời. Thật vậy, trong hôn nhân cũng như trong mỗi mối quan hệ:

Đức Chúa Trời được tôn cao nhất trong chúng ta khi chúng ta có được sự thỏa nguyện nhất ở trong Ngài .

Đây là chìa khóa để mở ra hàng ngàn cánh cửa. Sự thỏa nguyện cao cả trong Chúa ở trên hết mọi điều trong thế gian, bao gồm người cả bạn đời, sức khỏe và chính đời sống của bạn (Thi Thiên 63:3, BDM: "Tình yêu thương của Ngài quý hơn mạng sống") là nguồn trợ giúp chịu đựng đau khổ dài lâu một khi người chồng không thể yêu như Đấng Christ và người vợ không thể thuận phục như cô dâu của Đấng Christ, tức là Hội thánh. Ê-phê-sô 5:22– 25 đã làm rõ việc người chồng noi theo gương lãnh đạo và yêu thương của Đấng Christ, người vợ noi gương thuận phục và yêu thương theo sự tận tâm của Hội thánh dành cho những ai mà Ngài đã chết thế cho. Và cả hai hành động yêu thương bổ sung đó - để lãnh đạo và để thuận phục - không thể bền vững cho vinh quang của Chúa nếu không có sự thỏa nguyện cao độ trong mọi sự mà Đức Chúa Trời đã dành cho chúng ta qua Đấng Christ.

Hãy để tôi nói một cách khác: Có hai mức độ mà vinh quang Chúa có thể tỏa sáng qua một cuộc hôn nhân Cơ Đốc: Một là ở mức cấu trúc ban đầu, khi cả hai hoàn thành các vai trò mà Đức Chúa Trời đã ấn định cho họ - ngươi chồng lãnh đạo giống như Đấng Christ, người vợ ủng hộ và thuận phục sự lãnh đạo đó. Khi các vai trò đó được hiển thị, sự vinh quang về tình yêu của Chúa và sự khôn ngoan trong Đấng Christ được bày tỏ ra cho thế gian.

Nhưng ở một mức độ khác có nền tảng hơn và sâu sắc hơn, vinh quang của Chúa nhất định chiếu sáng khi các vai trò này được giữ vững như Đức Chúa Trời đã sắp đặt. Năng lực và sự cảm thúc để thực hiện việc tự bỏ mình và chết đi hàng ngày, hàng tháng, hàng năm được đòi hỏi trong sư yêu thương đối với một người vợ bất toàn và tôn trọng một người chồng không hoàn hảo, phải đến từ một niềm hy vọng ban cho, tâm hồn chịu đựng, thỏa nguyện cao độ trong Chúa. Tôi không nghĩ rằng tình yêu của chúng ta dành cho những người vợ hoặc của họ dành cho chúng ta sẽ làm sáng danh Chúa nếu điều đó không tuôn chảy ra từ một tấm lòng thỏa vui ở trong Chúa hơn là ở trong việc cưới xin.

Hôn nhân được bảo toàn cách sáng danh Chúa và được định dạng cho vinh quang Ngài một khi sự vinh quang Ngài là điều quý báu cho chúng ta hơn cả chuyện cưới xin. Khi chúng ta có thể nói như sứ đồ Phao-lô (trong Phi-líp 3:8) : "Tôi xem mọi điều như lỗ khi so với điều tuyệt vời trong sự hiểu biết về Đấng Cứu Thế Giê-xu, Chúa của tôi" (Bản dịch Phổ Thông) - Khi chúng ta có thể nói như vậy về hôn nhân - về vợ hoặc chồng của chúng ta - thì cuộc hôn nhân đó sẽ được sống cho sự vinh quang của Đức Chúa Trời.

Tôi kết thúc phần này bằng cách cố gắng trình bày một cách khác, cụ thể là với một bài thơ mà tôi đã viết cho con trai tôi trong ngày cưới của nó.

Yêu Nàng Nhiều và Yêu Nàng Ít Tặng Karsten Luke Piper
Trong lễ Thành hôn của cậu ấy với cô
Rochelle Ann Orvis,
ngày 29, tháng 5, năm 1995.

Đức Chúa Trời, Đấng chúng ta hằng yêu thương,
Nương trong Ngài chúng ta hưởng được sự sống,
Là Vầng Đá hai mươi hai năm trường tốt đẹp
Ở với con, giờ gọi ta, lệ đầm đìa,
Để con đi, vì: "Người nam phải chia lìa,
Rời khỏi cha, rời khỏi mẹ, và để rồi
Kể từ nay mãi gắn bó với vợ mình,
Nên một thân và tự do không ngần ngại."
Đây, lời Ngài - lời Ngài gọi ta hôm nay,
Và lòng ta thật hạnh phúc, vâng theo ngay.
Bởi nay Ngài ban cho con một nàng dâu
Đấng đáp ứng từng lời nguyện ta khẩn cầu
Xuyên thấu hơn hai mươi năm ta cầu hỏi
Dành cho con, trước cả lúc biết tên nàng.
Và giờ đây con hỏi cha cầm bút viết
Một bài thơ - thật mạo hiểm, chỉ bởi vì
Như con biết và hiểu rằng: cha không hơn
Một giảng sư, cha không phải một thi sĩ
Cũng không phải một nghệ nhân. Cha trân trọng
Lòng can đảm ở trong con. Chiều theo con
Không miễn cưỡng, bởi ranh giới vương ngọt này
Những giới hạn của vần thơ, dòng âm tiết.
Chúng là những bạn thiết cũ. Chúng thích thú
Khi được gọi phụ giúp cha thêm lần nữa
Để thu gom đưa cảm xúc vào trong khuôn
Và giữ chúng luôn lâu bền và êm ấm.

Nên gần đây chúng và cha cùng hội ngộ,
Tạo cơn lụt về tình yêu và ca ngợi
Bởi chỉ dẫn từ tấm lòng một người cha
Rồi tuôn ra trong ngân hàng của nghệ thuật.
Và đây là một phân khúc về dòng chảy,
Con của cha: bài giảng thơ có chủ đề:
Vài quy luật yêu thương và những cú sốc;
Một tín lý hiện lên trong một nghịch lý:

Khi con nhắm đem hạnh phúc đến cho vợ,
Thì yêu nàng vừa nhiều hơn vừa ít hơn..

Khi năm tháng tương lai tới, bởi các ơn
Còn mới lạ, ơn thần hựu, từ Chúa ban,
Con trở nên giàu chứa chan trong đời này,
Không đau yếu, sải bước trên sân khấu đời
Bên vợ yêu, hãy chắc rằng khi còn khỏe
Hãy yêu nàng, yêu nàng hơn bạc vàng quý.

Và dầu khi, đời có vẻ được đan xen
Bởi cả trăm tình bè bạn, và thêu dệt
Nên vải gấm thắm sắc màu, trong tất cả
Tình bằng hữu dù ngọt ngào, lớn hay bé,
Dù san sẻ nó ra sao, hãy chắc rằng,
Vẫn yêu nàng, yêu nàng hơn tình bạn bè.

Sẽ đến lúc có thời điểm con lâm phải
Cảnh mỏi mòn, tiếng thì thầm tỏ thương hại:
"Hãy ưu ái riêng cho mình. Nào, buông trôi;
Ôm lấy đi, niềm an ủi với ta thôi."
Hãy nhận ra! Vợ con yêu nổi trội hơn:
Hãy yêu nàng, yêu nàng hơn dễ dãi riêng.

Khi tình duyên chốn loan phòng nên trong sáng,
Tình thủy chung, không bóng dáng chút quyến dụ
Của ham muốn với ai khác ngoài vợ con,
Trên tất cả là cuộc sống đầy đê mê,
Đây, bí quyết để bảo vệ cho mọi lúc:
Hãy yêu nàng, yêu nàng hơn cả nhục dục.

Khi hương vị của đời con nên tinh tế,
Con cảm xúc điều mình thấy do trí tuệ
Của con người sáng tạo ra và sững sờ
Những kỹ xảo, thì hãy nhớ "vì sao vậy"
Mọi việc này chính là ở thuật lòng người;
Hãy yêu nàng, yêu nàng hơn cả nghệ thuật.

Nếu đến ngày chính con trên đà thăng tiến
Kỹ năng được nhà phê phán đồng ưng thuận
Là đáng giá để hưởng nhận kính nể lớn,
Và doanh thu vượt trội hơn điều mơ tưởng,
Cần cẩn trọng nguy khôn lường của danh vọng
Hãy yêu nàng, yêu nàng hơn cả tiếng tăm.

Nếu có ngày con ngạc nhiên việc xảy đến,
Bởi Chúa truyền theo ý định còn lạ lẫm
Để liều mình cho mục đích lớn hơn hết,
Đừng ngưng chờ vương vấn tình hay e sợ,
Nếu có khi phải đối diện ngưỡng cửa tử,
Thì yêu nàng, yêu nàng hơn nhịp con thở.

Yêu nàng hơn, yêu trên cả mạng sống con.
Yêu người nữ, người được gọi là vợ con.
Yêu nàng trọn khả năng con trong trần thế.
Đừng rẽ bước khỏi ranh giới tình con có.
E tình đó biến thái thành tình vu vơ,
Hãy nhớ yêu, yêu nàng ít hơn yêu Chúa.


Thật chẳng khôn hoặc phải lẽ để rao gọi
Thần tượng bằng danh ngọt ngào, và bái chào,
Với dáng vẻ kẻ khiêm nhường, trước tạo vật
Xem nó thật giống như Chúa, thì con nhớ
Thờ Chúa trên người yêu dấu nhất trần đời
Chính Chúa Trời, Đấng ban cho nàng phẩm giá.
Nàng sẽ biết vị trí mình hàng thứ hai

Tình yêu lớn con tặng nàng là ưu ái,
Và tình đó, tình cao cả của lòng con
Giờ tuôn trào dạt dào từ lời thề ước
Trên nền tảng các phán hứa do Chúa ban
Mà trước hết đến với con, không phai tàn
Và lời đó như rễ sâu bên dòng nước
Của phước hạnh từ Thiên Thượng mà con trọng
Và mến thương hơn hơi thở cùng nhịp sống,
Con có thể ban tặng nó cho vợ yêu.

Món quà lớn, quà lớn nhất riêng cho nàng
Tấm lòng vàng yêu Chúa trên lòng yêu nàng.
Chính bởi vậy, cha truyền dạy con lời này:
Yêu nàng nhiều bằng tình yêu giảm thiểu hơn.