You are looking at the HTML representation of the XML format.
HTML is good for debugging, but probably is not suitable for your application.
See complete documentation, or API help for more information.
<?xml version="1.0"?>
<api>
  <query-continue>
    <allpages gapfrom="Ta sai ngươi đi đặng mở mắt họ" />
  </query-continue>
  <query>
    <pages>
      <page pageid="32" ns="0" title="Sự Tái Sanh Sản Sinh Tình Yêu Thương">
        <revisions>
          <rev xml:space="preserve">{{info|The New Birth Produces Love}} 

1 Giăng 4:7-21 
&lt;blockquote&gt;
Hỡi kẻ rất yêu dấu, chúng ta hãy yêu mến lẫn nhau; vì sự yêu thương đến từ Đức Chúa Trời, kẻ nào yêu, thì sanh từ Đức Chúa Trời và nhìn biết Đức Chúa Trời. 8 Ai chẳng yêu, thì không biết Đức Chúa Trời; vì Đức Chúa Trời là sự yêu thương. 9 Lòng Đức Chúa Trời yêu chúng ta đã bày tỏ ra trong điều nầy: Đức Chúa Trời đã sai Con một Ngài đến thế gian, đặng chúng ta nhờ Con được sống. 10 Nầy, sự yêu thương ở tại đây: ấy chẳng phải chúng ta đã yêu Đức Chúa Trời, nhưng Ngài đã yêu chúng ta, và sai Con Ngài làm của lễ chuộc tội chúng ta. 11 Hỡi kẻ rất yêu dấu, nếu Đức Chúa Trời đã yêu chúng ta dường ấy, thì chúng ta cũng phải yêu nhau. 12 Chưa hề có ai thấy Đức Chúa Trời; nếu chúng ta yêu nhau, thì Đức Chúa Trời ở trong chúng ta, và sự yêu mến Ngài được trọn vẹn trong chúng ta. 13 Bởi điều nầy chúng ta biết mình ở trong Ngài và Ngài ở trong chúng ta, là Ngài đã ban Thánh Linh Ngài cho chúng ta. 14 Chúng ta lại đã thấy và làm chứng rằng Đức Chúa Cha đã sai Đức Chúa Con đặng làm Cứu Chúa thế gian. 15 Ví bằng có ai xưng Đức Chúa Jêsus là Con Đức Chúa Trời, thì Đức Chúa Trời ở trong người, và người ở trong Đức Chúa Trời. 16 Chúng ta đã biết và tin sự yêu thương của Đức Chúa Trời đối với chúng ta. Đức Chúa Trời tức là sự yêu thương, ai ở trong sự yêu thương, là ở trong Đức Chúa Trời, và Đức Chúa Trời ở trong người ấy. 17 Nầy vì sao mà sự yêu thương được nên trọn vẹn trong chúng ta, hầu cho chúng ta được lòng mạnh bạo trong ngày xét đoán, ấy là Chúa thể nào thì chúng ta cũng thể ấy trong thế gian nầy. 18 Quyết chẳng có điều sợ hãi trong sự yêu thương, nhưng sự yêu thương trọn vẹn thì cất bỏ sự sợ hãi; vì sự sợ hãi có hình phạt, và kẻ đã sợ hãi thì không được trọn vẹn trong sự yêu thương. 19 Chúng ta yêu, vì Chúa đã yêu chúng ta trước. 20 Ví có ai nói rằng: Ta yêu Đức Chúa Trời, mà lại ghét anh em mình, thì là kẻ nói dối; vì kẻ nào chẳng yêu anh em mình thấy, thì không thể yêu Đức Chúa Trời mình chẳng thấy được. 21 Chúng ta đã nhận nơi Ngài điều răn nầy: Ai yêu Đức Chúa Trời, thì cũng phải yêu anh em mình.
&lt;/blockquote&gt; 
Chúng ta đang tiến tới tuần lễ Thánh, khía cạnh của sự tái sanh mà tôi muốn chúng ta tập chú vào đó là sự tái sanh tạo ra mối liên hệ giữa tình yêu của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta và tình yêu của chúng ta dành cho nhau. Nếu có ai từng hỏi rằng: ''Làm thế nào việc Đức Chúa Trời yêu thương quý vị lại là kết quả cho tình yêu thương mà quý vị dành cho nhau?'' câu trả lời là: Sự tái sanh tạo ra mối liên hệ đó. Sự tái sanh là công tác của Đức Thánh Linh liên kết tấm lòng đã chết và ích kỷ của chúng ta với tấm lòng yêu thương sống động của Đức Chúa Trời, hầu cho sự sống của Ngài trở nên sự sống của chúng ta và tình yêu thương của Ngài trở nên tình yêu thương của chúng ta.

Điều nầy được nhìn thấy rất rõ ràng trong I Giăng 4:7-12. Và sứ đồ Giăng cho thấy mối liên quan qua hai cách sau: Thứ nhứt, ông cho thấy ''bản tánh'' của Đức Chúa Trời là tình yêu thương, hầu cho khi Ngài khiến chúng ta được tái sanh, chúng ta cùng chia sẻ bản tánh đó; và thứ hai, ông cho thấy rằng ''sự biểu lộ'' bản tánh đó trong lịch sử đó là sự sai Con một của Ngài, hầu cho qua đó chúng ta nhận được sự sống đời đời nhờ Ngài. Hãy cùng nhau suy gẫm mỗi một ý sau và hãy để ý thể nào chúng lại có mối liên hệ với sự tái sanh.

==== Bản Tánh Của Đức Chúa Trời Là Tình Yêu Thương ====

Đầu tiên, câu 7-8 chép rằng: Bản tánh của Đức Chúa Trời là tình yêu thương. &quot;Hỡi kẻ rất yêu dấu, chúng ta hãy yêu mến lẫn nhau; vì sự yêu thương đến từ Đức Chúa Trời, kẻ nào yêu, thì sanh từ Đức Chúa Trời và nhìn biết Đức Chúa Trời. Ai chẳng yêu, thì không biết Đức Chúa Trời; vì Đức Chúa Trời là sự yêu thương&quot;. Hãy để ý câu Kinh Thánh để cập hai điều. Câu 7 nói rằng &quot;sự yêu thương ''đến từ'' Đức Chúa Trời&quot;. Và cuối câu 8 nói rằng: &quot;Đức Chúa Trời ''là'' sự yêu thương&quot;. Cả hai không hề khác nhau. Bởi vì khi sứ đồ Giăng nói rằng: &quot;sự yêu thương ''đến từ'' Đức Chúa Trời&quot;, ông không hề có ý nói rằng việc đến từ Ngài giống như những lá thư đến từ một người đưa thư, hay dù những lá thư đó đến từ một người bạn đi nữa. Ông có ý nói rằng tình yêu thương đến từ Đức Chúa Trời giống như việc sức nóng toát ra từ đám lửa, hay cách ánh sáng bắt nguồn từ mặt trời. Tình yêu thương là bản tánh vốn có của Đức Chúa Trời. Nó được thêu dệt trong Ngài. Nó là một phần của việc là Đức Chúa Trời. Mặt trời đem đến ánh sáng bởi vì chính nó là sự sáng. Và lửa mang đến sức nóng vì bản chất lửa phải nóng.

Vậy, tiêu điểm mà sứ đồ Giăng muốn đưa ra đó là trong sự tái sanh, bản tánh tự thiên đầy thiên liêng nầy trở nên một phần trong chính chúng ta. Sự tái sanh đem đến cho quý vị sự sống thiên thượng, và một phần không thể thiếu được của sự sống đó là tình yêu thương. Bản tánh tự nhiên của Đức Chúa Trời là tình yêu thương, và trong sự tái sanh, bản tánh đó trở nên một phần trong chính chúng ta. Hãy nhìn vào câu 12: &quot;Chưa hề có ai thấy Đức Chúa Trời; nếu chúng ta yêu nhau, thì Đức Chúa Trời ở trong chúng ta, và sự yêu mến Ngài được trọn vẹn trong chúng ta&quot;. Khi quý vị được tái sanh, chính Đức Chúa Trời sống trong quý vị. Ngài ngự trong lòng quý vị và làm ngập tràn tấm lòng quý vị bằng tình yêu của Ngài. Và mục đích của Ngài đó là khiến tình yêu nầy trở nên trọn vẹn bên trong quý vị. Hãy để ý những chữ &quot;sự yêu mến Ngài&quot; trong câu 12. Tình yêu thương mà quý vị có khi đã tái sanh không chỉ là sự mô phỏng nào đó của tình yêu thiên thượng. Đó là một kinh nghiệm về tình yêu thiên thượng và là một sự mở rộng hơn nửa tình yêu đó dành cho người lân cận.

==== Tình yêu của Đức Chúa Trời Được Bày Tỏ Qua Việc Sai Chính Con Ngài ====

Vậy, cách đầu tiên sứ đồ Giăng liên hệ tình yêu của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta và tình yêu của chúng ta dành cho người khác bằng cách tập chú vào ''bản tánh'' của Đức Chúa Trời là tình yêu thương và thể nào sự tái sanh liên hệ chúng ta với điều đó. Sau đây, cách thứ hai, hãy cùng xem xét câu 9-11, sứ đồ Giăng đang đề cập việc ''biểu lộ'' tình yêu thương thiên thượng rất quan trọng nầy trong lịch sử.
&lt;blockquote&gt;
Lòng Đức Chúa Trời yêu chúng ta đã ''bày tỏ'' ra trong điều nầy: Đức Chúa Trời đã sai Con một Ngài đến thế gian, đặng chúng ta nhờ Con được sống. Nầy, sự yêu thương ở tại đây: ấy chẳng phải chúng ta đã yêu Đức Chúa Trời, nhưng Ngài đã yêu chúng ta, và sai Con Ngài làm của lễ chuộc tội chúng ta. Hỡi kẻ rất yêu dấu, nếu Đức Chúa Trời đã yêu chúng ta dường ấy, thì chúng ta cũng phải yêu nhau.
&lt;/blockquote&gt; 
Như vậy, trong tâm trí của sứ đồ Giăng, tình yêu vĩ đại của Đức Chúa Trời được bày tỏ bằng cách Đức Chúa Trời đã sai chính Con Ngài - Giăng nói như vậy đến hai lần trong câu 9 và câu 10. Ông nói rằng mục đích của việc sai phái đó là làm của lễ chuộc tội cho chúng ta. Đó là lý do khiến sự sai phái đó trở thành tình yêu thương. Và của lễ chuộc tội đó là gì? Tức là Ngài đã đến để gánh chịu sự đoán phạt tội lỗi của chúng ta và trở thành Đấng cất đi cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời khỏi chúng ta. Hãy nghĩ đến điều đó! Chính bởi ''tình yêu'' của Đức Chúa Trời mà Ngài đã sai chính Con Ngài để gánh chịu sự đoán xét công bình và để cất đi cơn thạnh nộ đầy công bình của Đức Chúa Trời. Tình yêu vĩ đại của Đức Chúa Trời được bày tỏ qua cách tự chính Ngài làm thỏa mãn cơn thạnh nộ của Ngài.

Và cách Đức Chúa Con thực hiện điều nầy được đề cập trong I Giăng 3:16: &quot;Bởi đó chúng ta nhận biết lòng yêu thương, ấy là Chúa đã vì chúng ta bỏ sự sống&quot;. Vậy, Đức Chúa Con đã trở nên của lễ chuộc tội bằng cách từ bỏ sự sống của Ngài vì chúng ta. Chịu chết vì chúng ta. Và sứ đồ Giăng cũng nói rằng đó là sự tỏ ra bản tánh của Đức Chúa Trời. Đó là Đức Chúa Trời của chúng ta.

==== Ấy ''Chẳng Phải'' Chúng Ta Đã Yêu Đức Chúa Trời ====

Hãy để ý một điểm khác nữa mà sứ đồ Giăng đã đưa vào trong câu 10: &quot; Nầy, sự yêu thương ở tại đây: ấy chẳng phải chúng ta đã yêu Đức Chúa Trời, nhưng Ngài đã yêu chúng ta, và sai Con Ngài làm của lễ chuộc tội chúng ta&quot;. Ông đang bênh vực điều gì trong những lời phủ nhận nầy: &quot;Nầy, sự yêu thương ở tại đây: ấy ''chẳng phải'' chúng ta đã yêu Đức Chúa Trời...&quot; Sứ đồ Giăng đang nhấn mạnh rằng bản chất và nguồn gốc của tình yêu thương không dựa vào cách đáp ứng của chúng ta với Đức Chúa Trời. Đó không phải là sự khởi đầu của tình yêu thương. Đó không phải là tất cả về tình yêu thương. Tình yêu thương là và tình yêu thương luôn khởi nguồn với Đức Chúa Trời. Và nếu như bất kỳ điều gì chúng ta cảm nhận hay làm có thể gọi là tình yêu thương, thì những điều đó là tình yêu thương bởi vì chúng ta được hiệp một với Đức Chúa Trời bởi sự tái sanh.

Vậy, cho đến thời điểm nầy, chúng ta đã lướt qua hai điều về tình yêu thương của Đức Chúa Trời. Điều thứ nhứt, sứ đồ Giăng cho thấy rằng ''bản tánh'' của Đức Chúa Trời là tình yêu thương hầu cho khi Ngài khiến chúng ta được sanh lại , chúng ta sẽ cùng chia sẻ bản tánh đó với Ngài; và điều thứ hai, Giăng cho thấy rằng hành động sai chính Con Ngài là ''sự bày tỏ'' tình yêu thương trong lịch sử, hầu cho chúng ta được sự sống đời đời bởi Ngài.

==== Chúng Ta ''Phải'' Yêu Thương Nhau ====

Nhưng đừng bỏ qua vị trí rất quan trọng của sự tái sanh trong mối liên hệ với tình yêu thương được tỏ ra của Đức Chúa Trời cũng như bản tánh yêu thương của Đức Chúa Trời. Khi sứ đồ Giăng nói trong câu 11 rằng: &quot;Hỡi kẻ rất yêu dấu, nếu Đức Chúa Trời đã yêu chúng ta dường ấy, thì chúng ta cũng phải yêu nhau&quot;. Khi Giăng viết như thế, chúng ta cần phải hiểu từ ''phải'' nầy như thế nào? Nếu quý vị đã quên hết mọi chi tiết trong năm câu Kinh Thánh vừa rồi, thì quý vị có thể nói như vầy: &quot;Uhm, điểm mấu chốt của sự hóa thân làm người là sự mô phỏng. Đức Chúa Trời đã yêu chúng ta. Chúng ta nhìn xem cách Ngài đã làm và chúng ta bắt chước theo. Chúng ta bị bắt phải làm theo&quot;.

Nhưng sứ đồ Giăng không quên những gì ông đã viết trước đó trong câu 7-8 rằng: &quot;kẻ nào yêu, thì sanh từ Đức Chúa Trời và nhìn biết Đức Chúa Trời. Ai chẳng yêu, thì không biết Đức Chúa Trời; vì Đức Chúa Trời là sự yêu thương&quot;. Vì thế, khi ông nói rằng: &quot;Chúng ta cũng ''phải'' yêu nhau&quot;, ''phải'' có ý giống như cá phải lội trong nước cũng như chim phải bay trên trời và giống như mọi vật sống phải thở và như quả đà phải ngọt, chanh phải chua, linh cẩu phải lúc nào cũng cười. Còn những người đã được tái sanh phải biết yêu thương. Đó chính là chúng ta. Đây không phải chỉ là sự mô phỏng. Đối với con cái của Đức Chúa Trời, sự mô phỏng cần phải có sự nhận thức rõ ràng. Chúng ta đang cùng nhau nhận ra bản thân chúng ta là ai khi chúng ta bày tỏ tình yêu thương. Hạt giống của Đức Chúa Trời ở trong lòng chúng ta. Thánh Linh của Đức Chúa Trời ở trong chúng ta. Bản tánh của Đức Chúa Trời ở trong chúng ta. Tình yêu của Ngài đang được nên trọn vẹn trong chúng ta.

==== Tình Yêu Thương Trong Hành Động Sai Đấng Christ Của Đức Chúa Trời Là Động Lực Bên Trong Chúng Ta ====

Đúng vậy, có một sự thôi thúc bên ngoài trong việc nhìn thấy Con Đức Chúa Trời từ bỏ sự sống vì chúng ta trong lịch sử và thôi thúc chúng ta sống với điều nầy. Nhưng điều độc nhất trong cuộc đời Cơ Đốc nhân đó là có một động cơ bên trong, xuất phát từ sự sanh lại và có được tình yêu thương mà bởi đó Đức Chúa Con được sai đến thế gian, thôi thúc trong tâm linh nhờ sự sống của Đức Chúa Trời ở bên trong chúng ta. Sự tái sanh cho phép chúng ta nếm biết tình yêu thương của Đức Chúa Trời bày tỏ ra trong lịch sử, chính là sự hiện hữu của Thánh Linh Đức Chúa Trời ở bên trong chúng ta.

Vì vậy, tôi quay trở lại với những gì đã đề cập ngay từ đầu. Khi chúng ta bước vào Tuần lễ Thánh, khía cạnh của sự tái sanh mà tôi muốn tất cả chúng ta tập trung vào đó là sự tái sanh tạo ra sự kết nối giữa tình yêu của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta và tình yêu của chúng ta dành cho nhau. Nếu có ai đó từng thắc mắc rằng: ''Làm thế nào tình yêu của Đức Chúa Trời lại kết quả trong tình yêu của quý vị dành cho người khác?'' câu trả lời là: Sự tái sanh tạo nên mối liên hệ đó. Sự tái sanh là hành động của Đức Thánh Linh, Ngài khiến gắn kết tấm lòng đã chết và ích kỷ của chúng ta với tấm lòng sống động đầy tình yêu thương của Đức Chúa Trời, để rồi sự sống của Ngài trở nên sự sống của chúng ta và tình yêu của Ngài trở thành tình yêu của chúng ta.

Giờ đây, chúng ta đã nhìn thấy tình yêu nầy là bản tánh của Đức Chúa Trời và là công tác Đức Chúa Trời đã làm trong lịch sử, Ngài đã sai chính Con mình để từ bỏ sự sống của Ngài, hầu cho Con ấy trở nên của lễ chuộc tội cho chúng ta và nhờ đó chúng ta được sự sống đời đời. Sự tái sanh gắn kết chúng ta với những điều nầy theo cách mà những điều đó cho thấy rằng chúng ta là con cái của Đức Chúa Trời. Nếu chúng ta được tái sanh thì chúng ta phải yêu thương nhau.

==== Kẻ Được Tái Sanh Yêu Thương Nhau Thể Nào ====

Điều tôi muốn làm trong khoảng thời gian còn lại là áp dụng điều nầy cho chúng ta là hội thánh tại Bethlehem nầy. Tôi muốn nói cùng hết thảy quý vị điều mà sứ đồi Giăng đang nói với hết thảy chúng ta trong câu 11 rằng: &quot;Hỡi kẻ rất yêu dấu, nếu Đức Chúa Trời đã yêu chúng ta dường ấy, thì chúng ta cũng phải yêu nhau&quot;. Nếu chúng ta là những người tái sanh, chúng ta là những người biết yêu thương. Nếu chúng ta được tái sanh, tình yêu của Đức Chúa Trời ở bên trong chúng ta. &quot;Chúng ta biết rằng mình đã vượt khỏi sự chết qua sự sống, vì chúng ta yêu anh em mình&quot; (1 Giăng 3:14).

Điều Nầy Sẽ Trở Nên Như Thế Nào?&lt;br&gt;&lt;br&gt;Sứ đồ Giăng đề cập nhiều phương cách cụ thể cho thấy tình yêu của Đức Chúa Trời sẽ trở nên rất thật trong đời sống của chúng ta qua sự tái sanh. Tôi sẽ đề cập hai điều, và cách mà những điều đó đang dần biến đổi đời sống của tất cả chúng ta tại hội thánh Bethlehem nầy - và cần phải làm như vậy nhiều hơn nữa.

'''1) Vui Cách Khiêm Nhường Trước Sự Tốt Lành Của Người Lân Cận'''

1 Giăng 3:11-14 chép rằng: &quot; Vả, lời rao truyền mà các con đã nghe từ lúc ban đầu, ấy là chúng ta phải yêu thương lẫn nhau. Chớ làm như Ca-in, là kẻ thuộc về ma quỉ, đã giết em mình. Vì sao người giết đi? Bởi việc làm của người là dữ, còn việc làm của em người là công bình. Hỡi anh em, nếu thế gian ghen ghét anh em, thì chớ lấy làm lạ. Chúng ta biết rằng mình đã vượt khỏi sự chết qua sự sống, vì chúng ta yêu anh em mình. Còn ai chẳng yêu thì ở trong sự chết&quot;.

Ở đây, sắc thái cụ thể của tình yêu thương trong câu 12 đối với quý vị có thể chỉ toàn là những điều không cần thiết. &quot;Chớ làm như Ca-in, là kẻ thuộc về ma quỉ, đã giết em mình&quot;. Tôi có cần phải quan tâm rằng sẽ có rất nhiều kẻ giết người ở đây tại hội thánh Bethlehem nầy không? Không. Và tôi không nghĩ rằng sứ đồ Giăng lại lo sợ điều nầy. Ông không tập trung vào việc giết người. Ông đưa ra câu hỏi trong câu 12 rằng: &quot;Vì sao người giết đi?&quot; Đó là điều sứ đồ Giăng quan tâm. Có điều gì đó trong động cơ của Ca-in mà ông nghĩ rằng sẽ trở nên xác thực với cách mà hội thánh yêu thương lẫn nhau - và cách mà chúng ta yêu thương nhau.

Ông trả lời ở cuối câu 12 rằng: &quot;Bởi việc làm của người là dữ, còn việc làm của em người là công bình&quot;. Điều sứ đồ Giăng đang nói đến ở đây đó là không chỉ tình yêu thương hoàn toàn không dẫn đến việc giết một người anh em, mà tình yêu thương không bao giờ bực bội khi một người anh em đang trưởng thành hơn về phương diện thuộc linh hay đạo đức. Ca-in đã không giết A-bên chỉ đơn giản vì Ca-in là người làm điều dữ. Ông đã giết A-bên bởi vì sự đối nghịch giữa điều tốt của A-bên và sự gian ác của ông khiến ông tức giận, phẫn uất. Điều đó khiến ông cảm thấy tội lỗi. A-bên đã không nói một lời nào; sự tốt lành của A-bên đã trở nên một lời nhắc nhở không dứt đối với sự gian ác của Ca-in. Và thay vì xử lý điều ác ở trong ông bằng cách ăn năn và thay đổi, ông lại giết A-bên. Nếu quý vị không thích thứ quý vị nhìn thấy trong gương, thì quý vị sẽ bắn vỡ tấm gương đó.

Vậy, chúng ta sẽ như thế nào nếu giống như Ca-in? Hễ khi nào sự yếu đuối hay thói quan xấu trong đời sống của chúng ta bị phơi bày ra bởi sự đối lập với những điều tốt lành của ai đó, thay vì xử lý những điều yếu đuối hay thói quen xấu đó, chúng ta lại sống cách xa những người khiến chúng ta cảm thấy đầy xấu xa. Chúng ta không giết họ. Chúng ta tránh xa khỏi họ. Hay tệ hơn, chúng ta tìm cách chỉ trích họ để trung hòa điều có trong đời sống của họ khiến chúng ta cảm thấy bị kết án. Cách tốt nhất để vô hiệu hóa những điều tốt lành có trong người khác đó là để ý đến những điều xấu của họ. Và như thế, chúng ta đang bảo vệ bản thân mình trước những điều tốt nào đó.

Nhưng tiêu điểm của Giăng đó là: Tình yêu thương không hành động như vậy, Tình yêu thương là vui mừng khi anh chị em của chúng ta đang phát triển những thói quen tốt hay thái độ tốt hay hành vi tốt. Tình yêu thương hớn hở trong sự trưởng thành nầy. Và nếu điều đó xảy ra nhanh hơn sự phát triển của chính bản thân chúng ta, thì tình yêu thương là khiêm nhường và vui với kẻ vui.

Vậy, bài học cho chúng ta đó là: Mỗi khi nhìn thấy ai đó đang lớn lên, về mặt đạo đức, về sự kỷ luật thuộc linh, những thói quen tốt, hay thái độ tốt nào đó, thì hãy mừng rỡ vì những điều đó. Hãy cảm tạ vì những điều đó. Hãy chúc mừng họ. Đừng tỏ ra bực bội. Chớ làm như Ca-in. Hãy phản ứng ngược lại với Ca-in. Hãy được khích lệ bởi những điều tốt từ người khác. Tình yêu thương là khiêm nhường. Tình yêu thương vui với những điều tốt của người khác. Tình yêu thương không bao che những sai sót. Tình yêu thương luôn tìm cách thay đổi những điều đó. Một mối thông công tuyệt vời sẽ như thế nào khi mọi người đến với nhau vui mừng trước những điều tốt lành của nhau mà không hề cảm thấy bực bội với trước những điều đó! Đây chính là tình yêu thương của Đức Chúa Trời khi sự tái sanh đem đến sự sống cho con cái của Ngài.

'''2) Đáp Ứng Nhu Cần Của Người Khác - Dù Giá Phải Trả Lớn Thể Nào'''

Sắc thái thứ hai sứ đồ Giăng nói tình yêu của Đức Chúa Trời trở nên rất thật trong đời sống của chúng ta qua sự tái sanh được tìm thấy trong I Giăng 3:16-18 chép rằng: &quot;Bởi đó chúng ta nhận biết lòng yêu thương, ấy là Chúa đã vì chúng ta bỏ sự sống; chúng ta cũng nên bỏ sự sống vì anh em mình vậy. Nếu ai có của cải đời nầy, thấy anh em mình đương cùng túng mà chặt dạ, thì lòng yêu mến Đức Chúa Trời thể nào ở trong người ấy được! Hỡi các con cái bé mọn, chớ yêu mến bằng lời nói và lưỡi, nhưng bằng việc làm và lẽ thật&quot;.

Ông nói 3 điều về tình yêu thương trong phân đoạn Kinh Thánh nầy, và tất cả đang phát triển nên một cách cụ thể hơn. Điều đầu tiên, ông nói rằng tình yêu thương luôn làm ra những điều có lợi cho mọi người. Câu 18 chép rằng: &quot;Hỡi các con cái bé mọn, chớ yêu mến bằng lời nói và lưỡi, nhưng bằng việc làm và lẽ thật&quot;. Ông không có ý cho rằng việc nói là một cách không quan trong để bày tỏ tình yêu thương với người khác. Lưỡi có đầy khả năng để nói ra tình yêu thương và gây thù hận. Điều ông đang đề cập ở đây đó là việc làm cụ thể để gọi là tình yêu thương ở đâu, đừng chỉ dừng lại ở lời nói. Hãy làm những điều cụ thể cho nhau.

Sau đó, ông cho chúng ta biết thể nào chúng ta cần phải nghiêm túc thực hành những điều nầy. Câu 16 chép rằng: &quot;chúng ta cũng nên bỏ sự sống vì anh em mình vậy&quot;. Đấng Christ đã yêu chúng ta, Ngài đã từ bỏ sự sống mình vì chúng ta. Khi chúng ta được tái sanh, tình yêu thương nầy đã trở thành tình yêu thương của chúng ta. Có một sự thôi thúc sâu thẳm bên trong những người đã được tái sanh muốn làm chết đi xác thịt để người khác được sống. Sự hiện diện của Đấng Christ bên trong người được tái sanh là sự hiện hữu của một tấm lòng đầy tớ. Một tinh thần hy sinh. Một sự sẵn sàng hạ xuống để người khác được tôn lên. Tình yêu thương không tìm kiếm lợi lộc trên phí tổn của người khác. Tình yêu thương luôn muốn người khác được lợi, và nếu điều đó phải trả giá bằng mạng sống của chúng ta, thì quả thật xứng đáng. Chúa Jêsus sẽ gìn giữ chúng ta.

Vì thế, điều đầu tiên sứ đồ Giăng nói đó là: tình yêu thương có hành động cụ thể và làm điều có lợi cho người khác. Điều thứ hai ông nói đó là chúng ta sẽ làm điều nầy cho dù giá phải trả đắt như thế nào. &quot;Ấy là Chúa đã vì chúng ta bỏ sự sống; chúng ta cũng nên bỏ sự sống vì anh em mình vậy&quot;.

Điều thứ ba, ông nói rằng điều nầy sẽ cần đến sự hy sinh rất thực tế về vật chất mà người khác đang cần. Câu 17 chép như sau: &quot;Nếu ai có của cải đời nầy, thấy anh em mình đương cùng túng mà chặt dạ, thì lòng yêu mến Đức Chúa Trời thể nào ở trong người ấy được!&quot; Phương cách mà sứ đồ Giăng đương có trong tâm trí của ông để cho chúng ta có cơ hội từ bỏ sự sống của mình cho nhau đó là chúng ta chia sẻ điều chúng ta đang sở hữu. Tình yêu thương không nghĩ đến việc sở hữu. Tình yêu thương biết rằng mọi sự thuộc về Đức Chúa Trời. Chúng ta chỉ là những quản gia của Ngài mà thôi. Mọi sự chúng ta có tùy vào ý muốn sử dụng của Ngài. Và khi chúng ta được tái sanh, tình yêu của Ngài trở thành tình yêu của chúng ta. Giờ đây, tình yêu đó của Ngài cai quản những gì chúng ta đang nắm giữ bằng hai tay của mình.

Vì thế, hãy trở thành một trong những người rất cụ thể đầu tiên, là người yêu thương bằng hành động và không chỉ bằng lời nói mà thôi. Sau đó, hãy trở thành một trong những người dám hy sinh tiếp theo, là người từ chối cái tôi của mình vì cớ ích lợi của người khác và từ bỏ sự sống của chúng ta theo như cách mà Đấng Christ đã từ bỏ sự sống của Ngài vì chung ta vậy. Và hãy trở nên một người ban cho thật rộng rãi với mọi thứ mà chúng ta có, biết rằng tất cả đều thuộc về Đức Chúa Trời, và chính chúng ta cũng vậy. Chúng ta là con cái của Ngài. Chúng ta là bản tánh của Ngài. Và Ngài là tình yêu thương.

'''Sự Chết Của Chúa Jêsus Bày Tỏ Tình Yêu Của Đức Chúa Trời'''

Vậy, khi chúng ta bước vào Tuần Lễ Thánh, tập chú vào một phương cách hoàn toàn mới về tình yêu của Đức Chúa Trời bày tỏ qua việc sai chính Con Ngài và qua việc Con ấy từ bỏ sự sống của mình để cho chúng ta thấy được tình yêu của Đức Chúa Cha là như thế nào. Và khi chúng ta tập chú vào những vinh hiển của tình yêu Đức Chúa Trời trong Đấng Christ, hãy cầu nguyện sốt sắng để sự tái sanh sẽ được khẳng định giữa vòng chúng ta, vì sự tái sanh tạo ra sự gắn kết giữa tình yêu thương của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta và tình yêu thương chúng ta dành cho nhau.
&lt;blockquote&gt;
''Hỡi kẻ rất yêu dấu, chúng ta hãy yêu mến lẫn nhau''&lt;br&gt;''vì sự yêu thương đến từ Đức Chúa Trời''&lt;br&gt;''kẻ nào yêu, thì sanh từ Đức Chúa Trời''&lt;br&gt;''và nhìn biết Đức Chúa Trời.''&lt;br&gt;- 1 Giăng 4:7
&lt;/blockquote&gt;</rev>
        </revisions>
      </page>
      <page pageid="24" ns="0" title="Sự tái sanh xảy ra như thế nào">
        <revisions>
          <rev xml:space="preserve">{{info|What Happens in the New Birth? Part 1}}&lt;br&gt; 

'''Giăng 3:1–10'''
&lt;blockquote&gt;
1 Trong vòng người Pha-ri-si, có người tên là Ni-cô-đem, là một người trong những kẻ cai trị dân Giu-đa. 2 Ban đêm, người nầy đến cùng Đức Chúa Jêsus mà nói rằng: Thưa thầy, chúng tôi biết thầy là giáo sư từ Đức Chúa Trời đến; vì những phép lạ thầy đã làm đó, nếu Đức Chúa Trời chẳng ở cùng, thì không ai làm được. 3 Đức Chúa Jêsus cất tiếng đáp rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời. 4 Ni-cô-đem thưa rằng: Người đã già thì sanh lại làm sao được? Có thể nào trở vào lòng mẹ và sanh lần thứ hai sao? 5 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng nhờ nước và Thánh Linh mà sanh, thì không được vào nước Đức Chúa Trời. 6 Hễ chi sanh bởi xác thịt là xác thịt; hễ chi sanh bởi Thánh Linh là thần. 7 Chớ lấy làm lạ về điều ta đã nói với ngươi: Các ngươi phải sanh lại. 8 Gió muốn thổi đâu thì thổi, ngươi nghe tiếng động; nhưng chẳng biết gió đến từ đâu và cũng không biết đi đâu. Hễ người nào sanh bởi Thánh Linh thì cũng như vậy. 9 Ni-cô-đem lại nói: Điều đó làm thể nào được? 10 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ngươi là giáo sư của dân Y-sơ-ra-ên, mà không hiểu biết những điều đó sao!
&lt;/blockquote&gt; 
Chúng ta đã bắt đầu loạt bài nói về sự tái sanh. Chúa Jêsus đang nói cùng Ni-cô-đem trong Giăng 3:3 rằng: &quot;Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời&quot;. Ngài đang phán với tất cả chúng ta về điều nầy. Ni-cô-đem không phải là trường hợp đặc biệt nào cả. Quý vị và tôi cũng cần phải được sanh lại, nếu không chúng ta sẽ không thể nhìn thấy được nước Đức Chúa Trời. Điều đó có nghĩa là chúng ta sẽ không được cứu; chúng ta sẽ không được dự phần vào gia đình của Đức Chúa Trời, không được vào thiên đàng, mà phải ở trong địa ngục.

Ni-cô-đem là một trong số những người Pha-ri-si, họ là những lãnh đạo tôn giáo cao nhất trong vòng người Do Thái. Chúa Jêsus đã phán với họ trong Ma-thi-ơ 23:15 và câu 33 rằng: &quot;Khốn cho các ngươi, thầy thông giáo và người Pha-ri-si, là kẻ giả hình! Vì các ngươi đi khắp dưới nước trên bộ để khuyên một người vào đạo mình; và khi đã khuyên được rồi, thì các ngươi làm cho họ trở nên người địa ngục gấp hai các ngươi....Hỡi loài rắn, dòng dõi rắn lục kia, thế nào mà tránh khỏi sự đoán phạt nơi địa ngục được?&quot; Vì thế loạt bài mà chúng ta đã bắt đầu đây không phải là một phần phụ thêm nào đó đâu. Đây mới là trọng tâm. Sự đời đời đang được treo một cách thăng bằng khi chúng ta đề cập về sự tái sanh. &quot;Nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời&quot;.

==== Sự Tái Sanh Không Thể Đo Lường ====

Trong sứ điệp đầu tiên, chúng ta đã tập trung vào những lý do dành cho loạt bài nầy và đủ loại câu hỏi mà chúng ta muốn đưa ra. Câu hỏi dành cho ngày hôm nay đó là: Chuyện gì xảy ra khi tái sanh? Trước khi tôi cố gắng trả lời câu hỏi nầy, hãy để tôi đề cập một mối quan tâm rất đặc biệt mà tôi muốn sự điệp nầy cần phải được nghe như thế nào. Tôi e rằng loạt bài nầy sẽ rất là lộn xộn đối với rất nhiều người - cũng giống như ngay chính Lời của Chúa Jêsus cũng khiến chúng ta trở nên rối bời hết lần nầy đến lần khác nếu chúng ta không làm theo một cách nghiêm túc. Có ít nhất ba lý do cho vấn đề nầy:

==== 1) Vì cớ tình trạng vô vọng của chúng ta ====

Sự dạy dỗ của Chúa Jêsus về sự tái sanh đối với chúng ta là những con người đang ở trong tình trạng tuyệt vọng về phương diện thuộc linh, đạo đức, luật pháp trước ân điển được lại sanh của Đức Chúa Trời. Trước khi có sự tái sanh, tình trạng ''thuộc linh'' của chúng ta đã chết. Chúng ta là những kẻ ích kỷ và kiêu ngạo về mặt ''đạo đức''. Và chúng ta ''xứng đáng'' là tội nhân trước luật pháp và đáng nhận lấy cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời. Khi Chúa Jêsus phán với chúng ta rằng chúng ta cần phải được sanh lại thì Ngài đang phán rằng tình trạng hiện tai của chúng ta hoàn toàn là tuyệt vọng, tan vỡ và đầy dẫy tội lỗi. Ngoài ân điển lạ lùng trong cuộc đời của chúng ta, thì chúng ta không thích nghe thấy bất kỳ điều gì về bản thân mình. Vì thế, chúng ta là một mớ lộn xộn mà Chúa Jêsus phán rằng chúng ta cần phải sanh lại.

==== 2) Vì cớ chúng ta không thể tự mình làm nên sự tái sanh ====

Những sự dạy dỗ về sự tái sanh là không thể đo lường được bởi vì nó hướng đền một công tác được thực hiện cho chúng ta, không phải là việc chúng ta có thể làm. Giăng 1:13 nhấn mạnh điều nầy, Kinh Thánh chỉ ra rằng con cái của Đức Chúa Trời là những &quot;kẻ chẳng sanh bởi khí huyết, hoặc bởi tình dục, hoặc bởi ý người, nhưng sanh bởi Đức Chúa Trời&quot;. Sứ đồ Phi-e-rơ cũng nhấn mạnh điều tương tự: &quot;Ngợi khen Đức Chúa Trời, là Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, Ngài lấy lòng thương xót cả thể ''khiến'' chúng ta lại sanh&quot; (Phi-e-rơ 1:3). Chúng ta không làm nên sự tái sanh cho riêng mình. Chính Đức Chúa Trời khiến điều đó xảy ra. Bất kể điều lành nào chúng ta làm đều là ''kết quả'' của sự tái sanh, không phải những điều đó ''khiến'' chúng ta được tái sanh đâu. Điều nầy có nghĩa rằng sự tái sanh nằm ngoài tầm với của chúng ta. Nó không thuộc quyền hạn của chúng ta. Cho nên sự tái sanh xảy đến với chúng ta là những kẻ hoàn toàn tuyệt vọng và phụ thuộc vào một Đấng mà chúng ta không thể sở hữu.

Điều nầy không thể biết rõ một cách chính xác được. Chúng ta được cho biết rằng nước Đức Chúa Trời sẽ không chào đón những người chưa được tái sanh. Và chúng ta cũng biết rằng tự mình chúng ta không thể làm nên sự tái sanh cho bản thân được. Đây là sự việc không thể xác định được.

==== 3) Bởi vì sự tự do hoàn toàn của Đức Chúa Trời xảy đến cùng chúng ta ====

Và lý do thứ ba, Chúa Jêsus phán rằng sự tái sanh là không thể biết rõ chính xác được, cho nên điều đó xảy đến cho chúng ta tùy thuộc hoàn toàn vào quyết định của Đức Chúa Trời. Ngoài Đức Chúa Trời, chúng ta bị chết về phương diện tâm linh torng sự ích kỷ và nổi loạn của bản thân chúng ta. Chúng ta tự nhiên làm con của sự thạnh nộ (Ê-phê-sô 2:3). Sự nổi loạn của chúng ta kinh khủng đến nỗi khiến chúng ta không thể trông thấy hay khao khát sự vinh hiển của Tin Lành Đấng Christ (II Cô-rinh-tô 4:4). Do đó, chúng ta có được tái sanh hay không, thì điều nầy còn tùy thuộc vào quyết định tối cao của Đức Chúa Trời. Quyết định của Ngài khiến chúng ta được sống hay không thì chẳng hề tùy thuộc vào chúng ta là những kẻ đã chết về phương diện tâm linh đâu, nhưng điều chúng ta đang làm sẽ thúc đẩy sự làm cho chúng ta được sống của Ngài. Đối với hầu hết mọi người, thì ít ra trước hết, đây là điều không thể xác định cách rõ ràng được. 

==== Hy vọng của tôi: Sự vững vàng và được cứu, không chỉ là những điều rối rắm ====

Vì thế, như từ lúc bắt đầu của loạt bài nầy, tôi luôn cảnh báo về tình trạng rối rắm của đề tài sự tái sanh. Và tôi cũng phải rất cẩn thận trong việc chia sẻ điều nầy! Tôi không muốn khiến những tấm lòng đang rất dễ thương của quý vị trở nên buồn bã một cách không cần thiết tí nào đâu. Và tôi cũng không muốn đưa ra những hy vọng giả tạo nào cho những ai đang bị bối rối trước khái niệm về đời sống thuộc linh tin kính và tôn giáo. Xin quý vị thêm lời cầu nguyện cho tôi. Tôi cảm thấy chính mình đang nắm giữ những linh hồn đời đời nơi tay tôi trong vài ngày kế tiếp nữa. Tất nhiên, tôi cũng biết rằng mình chẳng có quyền gì để ban cho quý vị sự sống cả. Mà chỉ Đức Chúa Trời mới có đủ thẩm quyền để làm điều nầy. Và tôi rất hy vọng rằng Ngài sẽ thực hiện điều Ngài đã phán trong Ê-phê-sô 2:4-5 rằng: &quot;Nhưng Đức Chúa Trời, là Đấng giàu lòng thương xót, vì cớ lòng yêu thương lớn Ngài đem mà yêu chúng ta, nên đang khi chúng ta chết vì tội mình, thì Ngài làm cho chúng ta sống với Đấng Christ - ấy là nhờ ân điển mà anh em được cứu&quot;. Đức Chúa Trời rất muốn làm cho dư dật những đời sống biết tôn cao Đấng Christ bằng lẽ thật tràn đầy ân điển của Ngài. Niềm hy vọng của tôi đó là: loạt bài nầy sẽ không chỉ là những điều rối rắm mà còn đem đến sự vững vàng và sự cứu rỗi nữa.

==== Chuyện gì xảy ra khi được tái sanh? ====

Chúng ta hãy hướng đến với câu hỏi: Chuyện gì xảy ra khi được tái sanh? Tôi sẽ cố gắng đưa ra câu trả lời trong ba điều sau: Hai điều đầu tiên mà chúng ta sẽ cùng nhau suy gẫm trong ngày hôm nay, và điều thứ ba chúng ta sẽ để dành cho tuần tới (nếu Chúa muốn). 1) Được tái sanh không phải là biết đến một tôn giáo nào mới mẻ cả mà là nhận được một đời sống mới. 2) Được tái sanh không chỉ đơn thuần là xác nhận thần tánh siêu nhiên trong Chúa Jêsus mà là kinh nghiệm được sự siêu nhiên trong bản thân mình. 3) Được tái sanh không phải là nâng cấp bản chất cũ kỷ của chúng ta mà là được trở nên mới hoàn toàn - một bản tánh mới thực sự là chính ''quý vị'', được tha thứ và được thanh tẩy; đó cũng là bản tánh hoàn toàn ''mới'', và được hình thành bởi Thánh Linh của Đức Chúa Trời. Hãy cùng nhau suy gẫm từng điều một.

==== 1) Cuộc đời mới, không phải tôn giáo mới ====

Được tái sanh không phải là biết được một tôn giao mới mà là nhận được một cuộc đời mới. Hãy đọc với tôn ba câu Kinh Thánh đầu tiên trong Giăng 3: &quot;Trong vòng người Pha-ri-si, có người tên là Ni-cô-đem, là một người trong những kẻ cai trị dân Giu-đa. Ban đêm, người nầy đến cùng Đức Chúa Jêsus mà nói rằng: Thưa thầy, chúng tôi biết thầy là giáo sư từ Đức Chúa Trời đến; vì những phép lạ thầy đã làm đó, nếu Đức Chúa Trời chẳng ở cùng, thì không ai làm được. Đức Chúa Jêsus cất tiếng đáp rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời&quot;. 

Sứ đồ Giăng chỉ muốn đảm bảo rằng chúng ta biết Ni-cô-đem là một người Pha-ri-si và là một trong những kẻ cai trị dân Giu-đa. Người Pha-ri-si là nhóm tôn giao hà khắc nhất trong số các nhóm người Tôn giáo trong vòng dân Giu-đa. Với những người nầy, Chúa J ê sus phán rằng (câu 3): &quot;Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời&quot;. Và Ngài còn phán trực tiếp cho cá nhân họ trong câu 7 rằng: &quot;Các ngươi phải sanh lại&quot;. Vì thế, một trong những trọng điểm của sứ đồ Giăng đó là: tất cả những lề thói tôn giáo của Ni-cô-đem, tất cả những điều mà một người Pha-ri-si cần phải học, giữ kỷ luật và nghiêm khắc làm theo luật pháp, không thể thay thế được sự tái sanh đầy thiết yếu nầy. Thực ra, họ nên làm rõ nhu cầu thiết yếu của sự tái sanh thì hơn.

Điều mà Ni-cô-đem cần cũng như quý vị và tôi cần đó là không phải tôn giáo mà là sự sống. Trọng điểm cần lưu ý về sự tái sanh đó là sự sanh đem lại một sự sống mới vào trong thế gian. Tất nhiên, Ni-cô-đem vẫn còn sống lúc bấy giờ. Ông vẫn đang thở, suy nghĩ, cảm nhận, hành động. Ông vẫn là con người, được tạo nên theo hình ảnh của Đức Chúa Trời. Nhưng rõ ràng, Chúa Jêsus lại nghĩ rằng ông ta đã chết. Chẳng có sự sống thuộc linh nào ở trong con người Ni-cô-đem nầy. Về phương diện thuộc linh thì ông chưa được sanh. Ông cần có sự sống, không phải thêm nhiều hoạt động tôn giáo hay sự sốt sắng cho tôn giáo nữa. Ông có thừa những điều đó rồi.

Quý vị hãy nhớ lại điều Chúa J ê sus đã phán trong Lu-ca 9:60 về một người muốn đi theo Chúa Jêsus nhưng lại muốn về chôn cha mình trước không? Chúa Jêsus phán rằng: &quot;Hãy để ''kẻ chết'' chôn kẻ chết&quot;. Nghĩa là có những người chết về phương diện vật lý cần được chôn và có những người chết về phương diện thuộc linh có thể chôn họ. Nói cách khác, Chúa J ê sus đang nghĩ đến hạng người đang đi lòng vòng với cuộc đời có thể nhìn thấy được và họ đang chết dần. Trong câu chuyện ngụ ngôn của Ngài về người con trai hoang đàng, người cha nói rằng: &quot;vì con ta đây đã ''chết'' mà bây giờ lại sống&quot; (Lu-ca 15:24).

Ni-cô-đem đã không cần đến tôn giáo nữa; điều ông đang cần là sự sống - sự sống thuộc linh. Được tái sanh tức là sự sống được hình thành ở nơi chẳng có sự sống trước đó. Sự sống mới là điều xảy ra khi được tái sanh. Đây không phải một hành vi, một phương pháo kỷ luật hay một quyết định mang tính tôn giáo nào cả. Đây là sự hình thành nên sự sống. Là phương cách đầu tiên mô tả sự tái sanh.

==== 2) Kinh nghiệm sự siêu nhiên, không chỉ xác nhận nó ====

Được tái sanh không chỉ xác nhận thần tánh siêu nhiên có trong Chúa Jêsus mà là kinh nghiệm sự siêu nhiên trong bản thân quý vị. Trong câu 2, Ni-cô-đem nói rằng: &quot;Thưa thầy, chúng tôi biết thầy là giáo sư từ Đức Chúa Trời đến; vì những phép lạ thầy đã làm đó, nếu Đức Chúa Trời chẳng ở cùng, thì không ai làm được&quot;. Nói cách khác, Ni-cô-đem nhìn thấy ở Chúa J ê sus có một sức sống thực sự đến từ thiên thượng. Ông thừa nhận rằng Chúa Jêsus đến từ Đức Chúa Trời. Chúa Jêsus thực hiện công tác của Đức Chúa Trời. Với điều nầy, Chúa Jêsus không hề phản ứng bằng cách nói rằng: &quot;Ta ước mọi người trong xứ Pa-les-tin nầy có thể nhìn thấy điều mà ngươi nhìn thấy ở ta&quot;. Thay vì thế, Ngài phán rằng: &quot;nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời&quot;.

Việc chứng kiến những dấu kỳ phép lạ, sững sờ trước những điều đó, tặng những lời tán dương vì cớ những sự việc đó mà nói rằng Ngài đến từ Đức Chúa Trời thì chẳng hề cứu rỗi được bất kỳ con người nào. Đây là một trong những dấu kỳ và phép lạ nguy hiểm nhất: quý vị không cần một tấm lòng mới để rồi chiêm ngưỡng nó. Bản chất cũ kỷ, sa ngã của con người là tất cả những gì cần phải sững sờ giống như dấu kỳ và phép lạ vậy. Và bản chất cũ kỷ, sa ngã của con người đó sẵn sàng nói rằng những ai làm ra dấu kỳ phép lạ đều đến từ Đức Chúa Trời. Chính ma quỷ cũng biết ràng Chúa J ê sus là Con của Đức Chúa Trời và Ngài làm những dấu kỳ phép lạ (Mác 1:24). Không, Ni-cô-đem ơi, việc nhìn biết ta làm ra những dấu kỳ phép lạ thì đến từ Đức Chúa Trời không phải là chìa khóa để vào nước của Đức Chúa Trời. &quot;Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời&quot;.

Nói cách khác, điều quan trọng không chỉ đơn thuần là xác nhận thần tánh siêu nhiên của Chúa J ê sus mà còn kinh nghiệm sự siêu nhiên trong chính cá nhân quý vị nữa. Sự tái sanh là siêu nhiên, không hề tự nhiên. Sự taái sanh không được xem như những đồ vật đang được tìm thấy trong thế gian nầy. Câu 6 nhấn mạnh về bản chất siêu nhiên của sự tái sanh như sau: &quot;Hễ chi sanh bởi xác thịt là xác thịt; hễ chi sanh bởi Thánh Linh là thần&quot;. Xác thịt là con người chúng ta rất tự nhiên. Thánh Linh của Đức Chúa Trời là thân vị đầy siêu nhiên tạo nên sự tái sanh. Chúa Jêsus phán điều nầy một lần nữa trong câu 8 rằng: &quot;Gió muốn thổi đâu thì thổi, ngươi nghe tiếng động; nhưng chẳng biết gió đến từ đâu và cũng không biết đi đâu. Hễ người nào sanh bởi Thánh Linh thì cũng như vậy&quot;. Thánh Linh không thuộc về thế gian nầy. Ngài vượt trỗi hơn mức tự nhiên bình thường. Ngài là siêu nhiên. Ngài là Đức Chúa Trời. Ngài khiến ngay lập tức có sự tái sanh.

Vì thế, Ni-cô-đem ơi, Chúa J ê sus phán rằng được tái sanh không chỉ đơn thuần là xác nhân thần tánh siêu nhiên có ở trong ta, mà còn kinh nghiệm sự siêu nhiên ở trong chính cá nhân của bản thân mình nữa. Quý vị cần phải được sanh lại. Và không phải xảy ra theo bất kỳ phương cách ẩn dụ tư nhiên nào, mà trong một phương cách hoàn toàn siêu nhiên. Thánh Linh của Đức Chúa Trời phải đến trên quý vị và đem đến sự tái sanh.

Chúng ta sẽ cùng tìm hiểu câu 5 trong lần tới: &quot;Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng nhờ nước và Thánh Linh mà sanh, thì không được vào nước Đức Chúa Trời&quot;. Nước và Thánh Linh ám chỉ điều gì ở đây? Điều nầy giúp chúng ta hiểu được chuyện gì xảy ra khi được tái sanh như thế nào?

==== Chúa Jêsus là sự sống ====

Nhưng tôi muốn đóng lại bài học ngày hôm nay bằng việc đưa ra một sự liên hệ rất quan trọng giữa sự tái sanh bởi Thánh Linh và việc nhận được sự sống đời đời qua đức tin nơi Chúa Jêsus. Điều chúng ta đã nhìn thấy đó là được tái sanh là công tác siêu nhiên đến từ Đức Thánh Linh để đem đến sự sống thuộc linh ở chỗ chưa hề có sự tồn tại của nó. Chúa J ê sus phán điều tương tự trong giăng 6:63 rằng: &quot;Ấy là thần linh làm cho sống, xác thịt chẳng ích chi&quot;.

Nhưng Phúc m Giăng cũng đưa ra một điều rất rõ ràng: Chúa Jêsus là sự sống mà Đức Thánh Linh đem đến. Hoặc chúng ta có thể nói rằng: Sự sống thuộc linh mà Ngài đem đến, Ngài chỉ ban trong sự liên hệ với Chúa Jêsus. Hiệp nhất với Chúa Jêsus là vị trí để chúng ta kinh nghiệm sự siêu nhiên, sự sống thuộc linh. Chúa J ê sus phán trong Giăng 14:6 rằng: &quot;Ta là đường đi, lẽ thật và ''sự sống''; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha&quot;. Trong Giăng 6:35 Ngài phán rằng: &quot;Ta là bánh của ''sự sống''&quot;. Và trong Giăng 20:31, sứ đồ Giăng nói rằng: &quot;Nhưng các việc nầy đã chép, để cho các ngươi tin rằng Đức Chúa Jêsus là Đấng Christ, tức là Con Đức Chúa Trời, và để khi các ngươi tin, thì nhờ danh Ngài mà được ''sự sống''&quot;.

==== Ngoài Chúa Jêsus, chẳng có sự sống nào khác ====

Vậy, không có sự sống thuộc linh - cũng chẳng có sự sống đời - ngoài mối liên hệ với Chúa Jêsus và tin Chúa Jêsus. Chúng ta sẽ còn rất nhiều điều để suy gẫm về mối liên hệ giữa sự tái sanh và niềm tin nơi Chúa Jêsus. Nhưng hãy bây giờ có thể nói như vầy: Trong sự tái sanh, Đức Thánh Linh hiệp nhất chúng ta với Đấng Christ trong sự sống. Đấng Christ là sự sống. Christ là gốc nho nơi sự sống được tuôn tràn. Chúng ta là những nhánh cành (Giăng 15:1ff). Được tái sanh là sự hình thành đầy siêu nhiên của một đời sống thuộc linh mới, và nó được tạo ra qua sự hiệp nhất với Chúa Jêsus Christ. Đức Thánh Linh dẫn chúng ta bước vào một mối liên hệ cần thiết cho sự sống với Đấng Christ, Ngài là đường đi, chân lý và sự sống. Đó là thực tế khách quan xảy ra khi được tái sanh.

Và về phía chúng ta - cách chúng ta kinh nghiệm điều nầy - đó là đức tin của chúng ta nơi Chúa Jêsus được khơi dậy trong tấm lòng của chúng ta. Đời sống thuộc linh và niềm tin nơi Chúa Jêsus cần phải song hành cùng với nhau. Đời sống mới thúc đẩy đức tin, và khi đời sống thuộc linh cứ liên tục thúc đẩy đức tin và bày tỏ ra trong đức tin, thì sự sống là phải có đức tin nơi Chúa Jêsus. Do đó, đừng bao giờ tách rời sự tái sanh ra khỏi đức tin nơi Chúa Jêsus. Về phía Đức Chúa Trời, chúng ta được hiệp nhất với Đấng Christ trong sự tái sanh. Đó là công tác của Đức Thánh Linh. Còn về phía chúng ta, chúng ta kinh nghiệm sự hiệp nhất nầy bởi đức tin nơi Chúa Jêsus.

==== Đừng bao giờ tách rời sự tái sanh và đức tin nơi Chúa Jêsus ====

Hãy lắng nghe cách sứ đồ Giăng liên kết hai điều nầy chung với nhau trong 1 Giăng 5:4 &quot;Vì hễ sự gì snh bởi Đức Chúa Trời, thì thắng hơn thế gian; sự thắng hơn thế gian, ấy là đức tin của chúng ta&quot;. Sự tái sanh của Đức Chúa Trời - chìa khóa để chiến thắng. Đức tin - chìa khóa để chiến thắng. Bởi vì đức tin là cách chúng ta kinh nghiệm sự tái sanh của Đức Chúa Trời.

Hay lắng nghe xem sứ đồ Giăng nói như thế nào trong 1 Giăng 5:11-12 &quot;Chứng ấy tức là Đức Chúa Trời đã ban sự sống đời đời cho chúng ta, và sự sống ấy ở trong Con Ngài. Ai có Đức Chúa Con thì có sự sống; ai không có Con Đức Chúa Trời thì không có sự sống&quot;. Vì thế, khi Chúa Jêsus phán rằng: &quot;Ấy là ''Thần Linh'' làm cho sống, xác thịt chẳng ích chi&quot; (Giăng 6:63), và khi Ngài phán rằng: &quot;Các ngươi phải sanh lại&quot; tức là để được sự sống, Ngài muốn phán rằng: trong sự tái sanh, Đức Thánh Linh ban cho chúng ta một cách đầy siêu nhiên một đời sống thuộc linh hoàn toàn mới bằng sự nối kết với đức tin nơi Chúa Jêsus Christ. Vì Chúa Jêsus là sự sống.

Cho nên, đừng bao giờ tách rời hai điều mà Chúa Jêsus phán trong Giăng 3: &quot;Nếu một người chằng sanh lại, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời&quot; (câu 3) và &quot;Ai tin Con, thì được sự sống đời đời&quot; (câu 36).</rev>
        </revisions>
      </page>
    </pages>
  </query>
</api>